Đã chia tay chồng, một mình nuôi con trai 9 tuổi, bà Vinh lại trót mang thai lần nữa với người tình không hôn thú. Khi cho con gái đi làm con nuôi, bà hy vọng con sẽ có cuộc sống ổn định hơn.
Buông tay để hy vọng con hạnh phúc hơn
30 năm trước, hồi còn làm công nhân cầu đường ở Thái Nguyên, bà Lâm Thị Vinh (61 tuổi, quê Bắc Kạn) phải lòng một nam công nhân, tên Trần Phong (58 tuổi, quê Thái Nguyên). Kết quả của mối tình năm ấy là bé gái được đặt tên Lâm Thị Hoài Thu. Khi đó, bà Vinh đã lỡ dở một lần đò, còn có thêm cậu con trai 9 tuổi nữa.
Bà Lâm và ông Phong, vì nhiều lẽ, không đến với nhau. Bà một mình xoay xở nuôi hai con nhỏ, thiếu trước hụt sau. Thế nên đến năm 1996, khi Hoài Thu lên hai, được một người bạn giới thiệu cho vợ chồng “người Tây” đang tìm nhận con nuôi, bà Vinh đã đến gặp.
Cặp vợ chồng người Pháp là giáo viên, không có con. Họ đến Việt Nam với hy vọng tìm được một đứa trẻ để nhận làm con nuôi. Nghe lời hứa sẽ yêu thương chăm sóc, cho con gái ăn học tử tế, bà Vinh cũng hy vọng con sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn khi sống với mình.
Từ năm ấy, Hoài Thu trở thành con gái của cặp đôi người Pháp. Trước khi chia tay nhau, họ chụp lại ảnh bà Vinh, ghi lại địa chỉ của bà, dự định khi con gái nuôi lớn sẽ cho con biết thông tin của mẹ ruột, nếu muốn có thể tìm gặp.
Họ đặt tên cho Hoài Thu tên Pháp là Auriane Allaire. Cô bé được đưa về làng Bouffry sống và đã trải qua tuổi thơ ngập trong tình yêu thương của cha mẹ nuôi. 30 tuổi, Auriane Allaire là thạc sĩ nghệ thuật tại Rennes, hiện đang là nghệ sĩ nhiếp ảnh.
Từ nhỏ, Auriane Allaire luôn biết mình là con nuôi, được đón sang từ Việt Nam. Bố mẹ của Auriane Allaire vẫn gìn giữ tấm ảnh và địa chỉ của bà Vinh như báu vật, và thường cho con gái xem. Cô gái nhỏ nhắn, dù rất hạnh phúc tại Pháp, vẫn nghĩ một ngày nào đó sẽ phải về lại Việt Nam.
Bắt đầu từ năm 22 tuổi, thôi thúc tìm về nguồn gốc của Auriane Allaire trở nên mãnh liệt. Cô tin rằng cần phải biết mình là ai, đến từ đâu, muốn biết dòng máu đang chảy trong mình là của ai, muốn khám phá văn hóa Việt Nam… thì mới có thể bước tiếp. Nhưng thông tin của cô về mẹ quá đỗi ít ỏi, lại là thông tin cũ.
Cuộc hội ngộ bất ngờ nhờ vào dòng thư cũ
Về phần bà Lâm Thị Vinh, sau này, bà đi bước nữa với một người đàn ông ở Đắk Lắk. Bà cũng có thêm một người con gái nữa. Cả gia đình chuyển về quê chồng mới sinh sống.
7 năm sau ngày cho con, bà Vinh nhận được một lá thư của bố mẹ nuôi kèm bức ảnh con gái Hoài Thu – Auriane Allaire. Bà không biết tiếng Pháp nên không biết người ta viết gì, cũng không trả lời lại. Bà giữ bức ảnh để mỗi khi nhớ con thì đem ta ngắm.
Đó là bức thư duy nhất được gửi đến, tấm ảnh duy nhất bà có về đứa con lưu lạc của mình. Nỗi đau chia cách giằng xé người mẹ đến không chịu nổi. Bà vẫn thường kể chuyện đó với con gái út và con dâu.
Tháng 10/2017, sau nhiều ngày cố tìm cách đọc bức thư, mò mẫm thông tin về Auriane Allaire, Huế (con út của bà Vinh) đã tìm thấy Facebook của một cô gái Pháp, mà cô hy vọng rằng đó chính là chị gái mình. Thật trùng hợp, Auriane Allaire đã đặt vé máy bay để tháng 11 về thăm Việt Nam lần đầu.